Dưới gầm giường, đây có lẽ là một nơi tuyệt vời để bạn trốn, cũng như là nơi tuyệt vời cho những sinh vật khác trú ngụ. Nhưng với tôi, dưới này là chổ tôi không thể nào rời khỏi. Đã 3 ngày nay, tôi đã luôn ở dưới này, không bao giờ chịu bò ra. Một bàn tay người phụ nữ đưa vào và bảo " mẹ đây! con đừng trốn trong đó nữa" nhưng đây không phải bàn tay của bà ấy. Đột nhiên một bàn tay lực lưỡng khác thò vào và chạm vào tôi. Hoảng sợ, tôi chui rút vào trong cùng của góc tường để họ không thể với tới. "Ba, mẹ đây ! con hãy ra đi ! trò chơi trốn tìm kết thúc rồi mà".... Một trong số họ cầm 1 sợ dây thừng lớn.... Không ! họ không phải người thân của tôi.
Tiếp tục ít hôm sau, tôi nghe mùi hôi nồng nặc, bò ra và thấy trên chiếc bàn cũ kỹ là hình ảnh của ba mẹ tôi với miệng bị rạch đến man tai, nở nụ cười gê rợn bên cạnh một người không thấy mặt đang cầm kéo.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào
Đăng nhận xét